Chương 10 : Nam Nữ Chính
Hai người đàn ông bụng phệ vừa rời đi để về biệt thự lấy thêm đồ đạc, thì từ ngoài cửa, hai bóng người khác lảo đảo bước vào. Chính là Trịnh Văn An và Liễu Y Y.
Cả hai đều vô cùng chật vật. Quần áo đắt tiền trên người họ ướt đẫm mồ hôi, tóc tai bết dính, khuôn mặt đỏ bừng vì nóng. Liễu Y Y, vốn luôn kiêu ngạo, giờ đây cũng phải cúi đầu trước cái nóng chết người. Cô ta biết, ngoài khách sạn của Sở Giang Nguyệt, không còn nơi nào khác có thể trú ẩn.
“Chào, không mời mà đến.” Sở Giang Nguyệt đang ngồi ăn dưa hấu, lười biếng ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy Sở Giang Nguyệt ung dung tự tại, lại còn có dưa hấu mát lạnh để ăn, sự đố kỵ trong lòng Liễu Y Y lại bùng lên. Cô ta chỉ vào mặt Sở Giang Nguyệt: “Này! Thấy khách vào mà không biết chào hỏi à? Thái độ phục vụ của cô kiểu gì vậy!”
“Thái độ của tôi không tốt, cô có thể không đến.” Sở Giang Nguyệt thản nhiên đáp. “Khu Thịnh Thế Hoa Đô này, chỉ có tôi là có điều hòa miễn phí thôi.”
“Cô…” Liễu Y Y tức nghẹn họng.
Trịnh Văn An, người vẫn luôn giữ hình tượng lịch lãm, vội vàng bước lên hòa giải. Anh ta nở một nụ cười mà anh ta cho là quyến rũ nhất, nhìn Sở Giang Nguyệt: “Chào cô Sở, Y Y cô ấy chỉ là bị nóng quá nên hơi mất bình tĩnh. Nghe nói khách sạn của cô có phòng trống, phiền cô cho chúng tôi thuê hai phòng.”
Sở Giang Nguyệt thầm thấy ghê tởm. Ánh mắt của Trịnh Văn An nhìn cô không hề che giấu ý đồ, nhưng cô không phải là những cô gái ngây thơ trước kia.
“Phòng đơn hết rồi, chỉ còn phòng đôi và phòng ba người. Hai vị… muốn ở chung phòng đôi không?” Cô cố ý hỏi với vẻ mặt ngây thơ.
Quả nhiên, sắc mặt của cả hai đều thay đổi.
“Không cần! Lấy cho chúng tôi hai phòng đôi!” Trịnh Văn An vội vàng nói, cố gắng giữ khoảng cách với Liễu Y Y. “Nam nữ thụ thụ bất thân, không thể ở chung được.”
“Văn An ca ca! Em sợ ở một mình lắm!” Liễu Y Y không ngờ Trịnh Văn An lại từ chối phũ phàng như vậy.
Trong lúc hai người còn đang giằng co, giọng nói máy móc của hệ thống lại vang lên, nhưng lần này chỉ có Liễu Y Y nghe thấy.
【Phát hiện khách hàng Liễu Y Y có ác ý với chủ khách sạn. Cảnh cáo lần một! Kích hoạt hình phạt: Mọi tiêu dùng trong khách sạn của khách hàng Liễu Y Y sẽ phải thanh toán với giá gấp đôi.】
Liễu Y Y sững sờ. “Cái gì? Dựa vào đâu!”
“Cô Liễu, cô đang nói gì vậy?” Sở Giang Nguyệt giả vờ không hiểu.
Liễu Y Y biết mình không thể chống lại hệ thống kỳ quái này, đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Cô ta hậm hực lấy chiếc vòng tay vàng của mình ra để quy đổi, sau đó cay đắng trả gấp đôi giá tiền cho 5 ngày ở. Trịnh Văn An cũng nhanh chóng hoàn thành thủ tục cho mình.
Trong lúc Sở Giang Nguyệt đang xử lý những vị khách “đặc biệt” này, những người sống sót khác trong khu biệt thự cũng không chịu nổi cái nóng, lục tục kéo đến. Danh tiếng của khách sạn Giang Lâm như một “ốc đảo mát lạnh” giữa sa mạc nóng bỏng đã lan truyền khắp nơi.
Nhiệm vụ của Sở Giang Nguyệt cũng nhờ đó mà tiến triển nhanh chóng.
[Nhiệm vụ: Đón tiếp 20 khách hàng và hoàn thành nạp tiền lần đầu (19/20)]
Vị khách thứ 20 là một gia đình ba người, họ dùng hết số trang sức còn lại để đổi lấy một phòng ba người, hy vọng có thể sống sót qua đợt nắng nóng kinh hoàng này.
[Nhiệm vụ: Đón tiếp 20 khách hàng và hoàn thành nạp tiền lần đầu (22/20). Nhiệm vụ hoàn thành!]
[Phần thưởng: Mở khóa tầng 3 (20 phòng ba người), mở khóa rau trồng mới: Cải thìa, điểm kinh nghiệm +200.]
Nhận được thông báo, Sở Giang Nguyệt không khỏi vui mừng. Khách sạn của cô lại được mở rộng, và quan trọng hơn, cô đã có loại rau xanh đầu tiên! Trong mạt thế, rau xanh tươi còn quý hơn cả thịt.
Cô nhìn những vị khách mới đang vui mừng vì tìm được nơi trú ẩn, rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh mặt trời vẫn đang thiêu đốt mặt đất. Cuộc sống ở khách sạn Giang Lâm ngày càng tốt hơn, nhưng thế giới bên ngoài lại ngày càng khắc nghiệt. Cô biết, con đường phía trước vẫn còn rất dài.