Chương 9 : Liên Minh Bất Ngờ
Đinh Hương dẫn Hứa Dạ và Giang Ngạn đến một căn cứ bí mật, nằm ẩn sâu trong lòng đất. Nơi này được trang bị đầy đủ các thiết bị hiện đại, từ máy tính, máy liên lạc cho đến vũ khí. Hứa Dạ và Giang Ngạn đều kinh ngạc trước sự chuẩn bị kỹ lưỡng của Đinh Hương.
“Cô là ai?” Hứa Dạ hỏi, ánh mắt đầy vẻ tò mò.
Đinh Hương mỉm cười, nụ cười của cô ta rất đẹp, nhưng cũng ẩn chứa sự lạnh lùng. “Tôi là bạn thân của Tống Dung,” cô ta nói. “Tôi cũng là người đã điều tra Diệp Chiêu suốt nhiều năm.”
Hứa Dạ cảm thấy một sự nhẹ nhõm hiếm có. Cuối cùng, cô cũng đã tìm được một đồng minh thật sự.
“Cô biết gì về Diệp Chiêu?” Giang Ngạn hỏi, giọng anh trầm trọng.
Đinh Hương đưa ra một tập tài liệu dày cộp. “Diệp Chiêu không chỉ là một doanh nhân thành đạt. Hắn ta còn là người đứng đầu một tổ chức tội phạm lớn, chuyên buôn lậu động vật quý hiếm, vũ khí, và cả con người.”
Hứa Dạ và Giang Ngạn đều kinh ngạc. Họ không ngờ Diệp Chiêu lại có thể tàn độc đến mức đó.
“Hắn ta đã giết rất nhiều người,” Đinh Hương nói tiếp. “Không chỉ có Tống Dung, mà còn có Isabella, Lạc San, và rất nhiều người khác nữa.”
Hứa Dạ cảm thấy tim mình se lại. Cô nhớ lại những gì mình đã đọc trong nhật ký của Lạc San.
“Vậy tại sao cô lại điều tra hắn ta?” Hứa Dạ hỏi.
Đinh Hương nhìn Hứa Dạ, ánh mắt cô ta đầy vẻ đau đớn. “Tống Dung là bạn thân nhất của tôi. Cô ấy đã bị Diệp Chiêu giết hại một cách dã man. Tôi phải trả thù cho cô ấy.”
Hứa Dạ cảm thấy một sự đồng cảm sâu sắc với Đinh Hương. Cả hai người họ đều có cùng một mục tiêu: trả thù cho Tống Dung.
“Chúng ta sẽ hợp tác với nhau,” Hứa Dạ nói. “Chúng ta sẽ vạch trần Diệp Chiêu và đưa hắn ta ra trước công lý.”
Đinh Hương gật đầu. “Tốt lắm. Kế hoạch của chúng ta sẽ bắt đầu từ đây.”
Trong căn cứ bí mật, Đinh Hương đã tiết lộ những thông tin chấn động về quá khứ của mình. Cô ta vốn là một đặc vụ ngầm, được cài vào tổ chức của Diệp Chiêu để thu thập bằng chứng.
“Diệp Chiêu là một kẻ rất cẩn trọng,” Đinh Hương nói. “Hắn ta luôn ẩn mình sau những vỏ bọc hoàn hảo, và rất ít khi trực tiếp ra mặt. Để bắt được hắn ta, chúng ta phải tìm ra điểm yếu của hắn.”
Giang Ngạn đề nghị: “Chúng ta có thể sử dụng chiếc hộp nhạc và nhật ký của Lạc San làm bằng chứng. Tuy nhiên, Diệp Chiêu đã thiêu hủy cuốn nhật ký rồi.”
Đinh Hương mỉm cười: “Tôi đã sao chép lại toàn bộ nội dung cuốn nhật ký. Và chiếc hộp nhạc, tôi cũng đã tìm thấy nó.”
Hứa Dạ và Giang Ngạn đều kinh ngạc. Đinh Hương thật sự là một người rất giỏi.
“Ngoài ra,” Đinh Hương nói, “Tôi còn có một số bằng chứng khác về các hoạt động buôn lậu của Diệp Chiêu. Tôi đã thu thập chúng trong suốt nhiều năm qua.”
Hứa Dạ và Giang Ngạn biết, họ đã có đủ bằng chứng để kết tội Diệp Chiêu.
“Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” Hứa Dạ hỏi.
“Chúng ta sẽ công khai những bằng chứng này,” Đinh Hương nói. “Chúng ta sẽ đưa Diệp Chiêu ra trước công lý, và vạch trần tất cả tội ác của hắn ta.”
Giang Ngạn gật đầu: “Đây là một kế hoạch táo bạo. Nhưng chúng ta phải cẩn thận. Diệp Chiêu sẽ không ngồi yên đâu.”
Đinh Hương mỉm cười lạnh lùng: “Tôi biết. Nhưng tôi đã sẵn sàng. Và tôi tin rằng, chúng ta sẽ chiến thắng.”
Trong căn cứ bí mật, ba người họ đã cùng nhau lập một kế hoạch tỉ mỉ. Họ đã phân công nhiệm vụ cho từng người, và họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống.
Hứa Dạ sẽ chịu trách nhiệm công khai bằng chứng, vì cô là người có sức ảnh hưởng trong giới ballet. Giang Ngạn sẽ hỗ trợ cô về mặt kỹ thuật, và Đinh Hương sẽ lo liệu phần còn lại của kế hoạch, bao gồm cả việc liên lạc với cảnh sát.
Họ biết, đây sẽ là một cuộc chiến không khoan nhượng. Nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Vì Tống Dung, vì Isabella, vì Lạc San, và vì tất cả những nạn nhân đã bị Diệp Chiêu giết hại.
Trong những ngày tiếp theo, Hứa Dạ, Giang Ngạn và Đinh Hương đã làm việc không ngừng nghỉ. Họ đã công khai những bằng chứng về tội ác của Diệp Chiêu trên mạng xã hội, báo chí, và các phương tiện truyền thông khác.
Thông tin về Diệp Chiêu đã gây chấn động dư luận. Mọi người đều kinh ngạc và phẫn nộ trước những tội ác của hắn ta. Cảnh sát đã vào cuộc điều tra, và Diệp Chiêu đã bị triệu tập để thẩm vấn.
Hứa Dạ và Giang Ngạn đã đến đồn cảnh sát để cung cấp thêm thông tin và bằng chứng. Họ đã kể lại toàn bộ câu chuyện, từ cái chết của Tống Dung đến những gì họ đã khám phá ra về Diệp Chiêu và tổ chức của hắn ta.
Cảnh sát Chu rất cảm kích sự giúp đỡ của họ. Anh ấy đã hứa sẽ điều tra kỹ lưỡng và đưa Diệp Chiêu ra trước công lý.
Diệp Chiêu đã bị bắt giữ và bị buộc tội. Vụ án đã được đưa ra xét xử. Hứa Dạ và Giang Ngạn đã làm chứng trước tòa, kể lại toàn bộ sự thật.
Cuối cùng, Diệp Chiêu đã bị kết án. Hắn ta phải trả giá cho tất cả những tội ác mà hắn ta đã gây ra.
Hứa Dạ cảm thấy một sự nhẹ nhõm hiếm có. Cuối cùng, cô cũng đã trả thù được cho chị gái. Cô nhìn lên bầu trời, như thể Tống Dung đang mỉm cười với cô.
Giang Ngạn nắm lấy tay Hứa Dạ. “Mọi chuyện đã kết thúc rồi,” anh nói. “Em có thể sống một cuộc sống bình yên rồi.”
Hứa Dạ mỉm cười. Cô tựa đầu vào vai Giang Ngạn, cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay anh. Cô biết, cuộc đời cô đã bước sang một trang mới. Cô sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa, để đền đáp lại tình yêu và sự hy sinh của Giang Ngạn.